nh́n lại , một thời 2
Ư và Nhân thân mến,
Lần cuối cùng uống mấy chai bia hơi với Nhân ,tại cung An Định ,không nhớ là năm nào , chỉ độ chừng hai mươi năm lẻ , chưa trọn giấc mơ. ! Hai tháng trước dây hay lui tới Đất nước Thanh Đa tươi đẹp , gặp Nguyễn Đ́nh Toản , đang tỵ nạn tại nhà Lữ Thượng Thọ . Hai Ông này đang tỵ nạn với nhau v́ họ cùng một hoàn cảnh đáng thương lắm thay. Ông Toản đang bị cả hai cô vợ trẻ đẹp ruồng bỏ sau khi đành chịu chết không can được một trận huyết đấu giữa hai chiến binh xinh đẹp này !!! Ông trốn qua nhà chiến binh thứ ba th́ bị cả hai phát hiện và liên minh ma quỷ với nhau để cùng tấn công người đẹp thứ ba ,giám đốc một nhà máy may mặc ,chuyên sản xuất áo quần lót cho mấy bà kia! Buồn t́nh Ông đào nhiệm chạy qua tỵ nạn tại nhà Lữ Thượng Thọ. Ông này cũng chẳng có ǵ hay hơn, bị vợ ôm hết tài sản bỏ trốn sang đất nước Ư Đại Lợi. Làm ǵ ? Không ai biết! Chỉ nghe Ông Lữ Thượng Thọ tối nào cũng bắt mặt nh́n lên bầu trời Thanh Đa hát như người bệnh Alzheimer : Về đi Anh nhớ lắm , Vầng trăng như ai vẽ , Lên bầu trời trầm ngâm. Dù không hề đêm rằm . Về đi Anh nhớ lắm . Gịng sông như đă quên , Là ḷng Anh là bến, Gió cuộn hồn lăn tăn. Về đi Anh nhớ lắm . H́nh như đêm đă khuya . Mà Anh c̣n đăm dăm . Chút vân mồng xa xăm . Về đi Anh nhớ lắm. Ở bên này là sông . Ở bên kia là nắng . Anh ở giữa hư không .... (Ca khúc Cao Hũư Điền 2006 )
Nguyễn Đ́nh Toản ,trước đây đi theo Nguyễn Nhân ra Cao Bằng làm mưa làm gió với mây cô con cháu Bà Trưng , Bà Triệu Ẩu ,người Tày ,Người Nùng, Người Choang.. Nào là làm xà pḥng cho mấy cô, nào là rào kẽm gai cho mấy cậu ấm con quan , lại c̣n làm bia hơi nữa chứ. Một hôm bị hai cô ghen nhau đẩy ND Toản lăn từ trên đỉnh núi xuống một khe núi đă khô đă cạn! Lúc dó là 1giờ‚ 2 phút vào buổi sáng.
Người tưởng đă chia tay , Không ngờ bỗng lại về,
Ôi Nguyễn Đ́nh Toản là người đôn hậu nên được hai ôn anh của hai người yêu ghen tương của Toản(bạn chiến đấu hằng đêm của Toản),cáng đi dến bệnh xá cách đó 40 km qua suối qua đồi , và đă trở về Huế như bằng một phép lạ . Phan Minh Huệ ,dù không có chứng kiến nhưng thuộc nằm ḷng chiến tích này của ND Toản. Có ngờ đâu lich sử dă duợc lập lại ở Đất Phương Nam . Cũng hai cô ,nhưng lần này là hai người kinh ,không phăi là hai cô người Mán cạo trọc đầu như thuở Nhân và Toản ra làm kẻm gai và bia hơi ngoài Cao Bằng. Ngoài kia hai cô Mán Trọc Đầu (les filles Yao rasees ) có ghen th́ cũng chỉ đẩy ôn Toản xuống núi mà thôi , trong này hai cô người kinh th́ hơi quá trớn , quá khích giống như mấy người đẹp islam , luôn sẵn sàng ôm bom nhảy vào người t́nh phản bội!
Tiếp tục trả lời Nhân và Ư : Trần Duy Tích và Giáp Tư về mấy lần rồi ,tuyển lựa hoa hậu để đưa vào cung đ́nh của mấy đứa con trai của y. Muốn có dịa chỉ hăy liên lạc với lquynh@q-soft.com (con gái rượu của Phan Minh Huệ , Huệ đang là dân ngụ cư của Dất Nước Thanh Đa Tươi Đẹp ) Minou ỡ một nơi nào đó trên quê hương của bà Rice , hỏi Huệ th́ biết. C̣n băng dảng ngày xưa Những Người Đi Chân đất của Phương Xích Lô và Cao Hữu Điền th́ hầu hết vẫn bám dất giữ làng ở hoặc là Đất Hàng Me như Bửu Ư (chị Lợi đă bỏ Ư mà ra đi gần mấy tháng rồi!), hoặc là Dất Nhà Máy Điện như phanvanchay0306@yahoo.com , hoặc bên Đất Con Ngựa Thương Tứ như Nguyễn văn Chí (Bé Na có chồng, hai con rồi xinh lắm ) người xe thồ Nguyễn Tư Triệt , Anh Phương Đen vẫn c̣n đó ,nỗi buồn. Anh Đường hiệu trưởng Thuận Thành có một bầy cháu nội ,ngoại dến trên 30 đứa. Lê Hữu Nam ,không bao giơ trở lại. Quế Chi Hồ Đăng Định , và Hồng Tú Toàn , hai con ngựa Thượng Tứ này th́ bay tới bay lui trên những cánh đồng tuyết lạnh có tên là America ,
Ở một nơi đó, có người trở về, Để sống những ngày dưới ṿm me già, Để đếm kỷ niệm với một phố nhà, Để nhớ con tàu và thèm những chuyến đi... Ở một nơi đó có ǵ c̣n lại , Có những cuộc t́nh như là mây mùa Đă cuốn vào trời theo làn gió lùa, Mây cứ bay hoài, và đời ưa đổi thay,.... Ở một nơi đó, nhớ chi hởi Em, Có người đi rồi bỗng quay trở lại, Những cuộc đi t́m có khi rồ dại, Mây bốn phương trời ,chỉ là mây đó thôi !
Vĩnh Hùng vần c̣n trẻ đẹp và đánh đàn vẫn hay , Cô ca sĩ Hồng Phú Cam vẫn thường hỏi thăm tin tức Trần Duy Tích.
Cô Như Mai có viết một bài về Đường Hàng Me , bài này không có một chút giá trị ǵ hết v́ h́nh như cô này khong hề biết ǵ về con đường này ,nói những điều ǵ đâu ,vô bổ ,mà không có nhắc dến Bủư Ư ,người si t́nh đỉnh cao của thế kỷ hai mươi ! và Cao Hữu Điền, Đồng Chủ Tịch ,cùng với Nguyễn Văn Phương Xích Lô , của Hội Nghệ Sĩ Đi Chân Đất ,The Bare Foot Artists Association. Hội Nghệ Sĩ Đi Chân Dất đă từng hoạt dộng văn nghệ có chất lượng và được Nhân Dân Huế vô cùng thương mến.
Nhân và Ư c̣n nhớ hay là đă quên ! Trên con dường Hàng Me dù không c̣n Cây Me nào cả, Vẫn c̣n đó những niềm vui , những nổi buồn . Và trong ngôi nhà kỷ niệm ,số 9 Phạm Ngủ Lăo {bây giờ là số 13) ,vẫn c̣n đó chị Ái Anh , con người hiền hậu đó hằng đêm, hằng ngày ngồi trước hiên nhà ,nh́n lên bầu trời không có trăng rằm ,tưởng nhớ một chút vân mồng xa xăm! Chút vân mồng đó ,cuối cùng cũng chỉ có một ḿnh chị Ái Anh. Khi thắp mộng trên non ,khi trôi giạt giữa ḍng. Tôi cũng chạnh niềm riêng ,xin trở về cùng em ,Dưới hiên đời lạnh giá Em giăng hai hàng cánh nhạt. Buộc một gót chân chim! Thôi tôi sẽ trở về! Không hiểu v́ sao tôi sẽ trở về! Có một cái ǵ, rất là đơn sơ! Có một cái ǵ ,rất là nhỏ bé, Một sợi tóc mai ! Một mùi hương đă cũ ?! Thôi tôi sẽ trở về ! Dù cách biệt muôn trùng, dù đi bằng hai đầu gối ! Thế nào tôi cũng về với Em , ngồi lại! ( Cuối cùng tôi chỉ có ḿnh Em. Thơ Phan Như )
Hẹn gặp nhé bên bờ sông hoang dại, Hẹn gặp nhé trên cầu Tràng Tiền!! (ban ngày và không có Phan Minh Huệ ,v́ bây giờ lớn tuổi rồi ,không thể nào cơng Phan Minh Huệ về nhà được.)
caohuudien
|