Mắt hoa vừa sáng ngời mùa Xuân đó
Tóc hoa vừa rối bời mùa Thu đó
Lối quen ṃn chân êm bước đôi t́nh nhân
âu
yếm như mùa Xuân trắng ngần
"Nhớ không mùa đó!
Nhớ không trời đó!"
"Dẫu cho tàn nắng hương không nḥa!"
Nằm nghe cây đổ lá từng cánh
Ngậm ngùi, ôi tiếng chim cười đầu cành!
Hồn anh nghiêng lả xuống làn môi ôi rực rỡ!
Ân t́nh ngất ngây không ngỡ ngàng.
Đâu ngờ phút giây huy hoàng, phút giây khổ đau!.
Chợt nghe chim thảng thốt ngoài hiên, tưởng chừng nhói vào
tim.
Sớm mai vừa thức ôi nhiều nhớ thương
Nắng ôm choàng gối đôi bờ vai êm
Tiếng ai c̣n âm âm, tóc ai c̣n thơm thơm,
mắt
ai c̣n xanh thắm trong tâm hồn .
Biết đâu nào tháng ngày về sau?
Biết đâu nào chúng ḿnh c̣n nhau?
Nhớ trong t́nh yêu, yêu trong t́nh nhớ, tha thiết hơn t́nh
mây ban chiều
Nắng ơi đừng vắng!
Gió ơi đừng lắng!
Ái ân đừng . . .
Ái ân đừng xa vắng trần gian!